Thông Báo
Kính thưa quý thân hữu, tín hữu! Bắt đầu từ tháng 4 năm 2019, chúng tôi sẽ nhóm lại thờ phượng Chúa tại các địa điểm và ngày giờ như sau.
Maryland |
Virginia |
CHÚA NHẬT: 10:00 AM-11:00 Học Kinh Thánh |
CHÚA NHẬT: 7:00 PM-9:00 PM Thờ Phượng |
CHÚA NHẬT:11:00 AM-12:00PM Thờ Phượng |
THỨ NĂM: 7:00 PM - 9:00PM Học Kinh Thánh
|
14500 New Hampshire Ave
Silver Spring, MD 20904
|
6040 Wilson Blvd
Arlington, VA 22205 |
Bài giảng
Những Điều Cần Biết
Kinh Thánh: Lu-ca 16:19-31
Câu Gốc: “Vả lại, có một vực sâu ở giữa chúng ta với ngươi, đến nỗi ai muốn từ đây qua đó không được, mà ai muốn từ đó qua đây cũng không được.” (Câu 26)
Giới Thiệu:
Chúng ta đang sống trong một thế giới văn minh. Cho nên, chúng ta tưởng rằng mình biết hết tất cả mọi điều, nhưng trên thật tế thì chúng ta không thể biết hết được đâu. Đó là lý do mà chúng ta cứ học mỗi ngày, vẫn không học hết được những gì chúng ta thấy trong cuộc sống hằng ngày, chứ đừng nói chi đến những điều bí ẩn trong cõi vũ trụ này.
Có 5 điều bắt đầu bằng chữ “N” mà chúng ta cần biết trong phân đoạn Kinh Thánh này là:
I. Người giàu và người nghèo.
Xin quý vị xem trong câu 19 “Có một người giàu mặc áo tía và áo bằng vải gai mịn, hằng ngày ăn ở rất là sung sướng.”. Người giàu thì ở thời nào họ cũng là những người ăn no mặc ấm. Nhưng điều tôi thắc mắc là không biết tại sao có nhiều người giàu có và nổi tiếng lại tự vận kết liễu cuộc đời mình. Thí dụ như, Kate Spade nhà thiết kế thời trang nổi tiếng. Anthony Bourdan là một bếp trưởng nổi tiếng thường làm những show về thức ăn khắp nơi trên thế giới cho đài CNN.
Tại sao giàu có và nổi tiếng như họ lại không sống để hưởng những gì họ có, trước khi lìa cõi tạm ở thế gian này. Điều này cho chúng ta biết rằng người giàu cũng chưa chắc sống sung sướng bình an như mọi người đã nghĩ. Nếu thật sự sống sung sướng bình an thì tại sao phải tự vận.
Xin quý vĩ xem trong câu 20-21, “Lại có một người nghèo, tên là La-xa-rơ, nằm ngoài cửa người giàu đó, mình đầy những ghẻ. 21 Người ước ao được ăn những đồ ở trên bàn người giàu rớt xuống; cũng có chó đến liếm ghẻ người.”. Trong khi đó, người ăn mày nghèo khổ, mình đầy những ghẻ chỉ ao ước được ăn những thức ăn dư thừa của người giàu rơi rớt xuống. Dĩ nhiên là người ăn mày này làm gì được vào nhà người giàu mà ăn được thức ăn dư này. Làm gì mà có diễm phúc được chó người giàu liếm ghẻ cho. Mọi điều đó chỉ là ao ước của người nghèo, nhưng người nghèo này vẫn muốn sống.
Đọc Tiếp